🍻 Mang Thai Con Của Vai Ác

Mang Thai Với Cha Của Vai Ác - (Chương 42) - Tác giả Điềm Tức Chính Nghĩa Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Xem 990. Bạn đang xem bài viết Ăn Gì Tốt Cho Trứng Và Niêm Mạc Giúp Dễ Thụ Thai? được cập nhật mới nhất ngày 20/10/2022 trên website Dsb.edu.vn.Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi Tôi Mang Thai Con Của Vai Ác - (Chương 20) - Tác giả Công Tử Văn Tranh Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Mang Thai Với Cha Của Vai Ác - (Chương 43) - Tác giả Điềm Tức Chính Nghĩa Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Tôi Mang Thai Con Của Vai Ác . Tác giả: Công Tử Văn Tranh. Được lấy một người đàn ông có quyền có tiền thế này, bà chị kia không biết não úng nước cỡ nào mà đào hôn. Tựa gốc: Ta Còn Trẻ, Ta Nghĩ Thủ Hoạt Quả Edit: phuongchuchoe (từ 1 - 55) Edit: Nhà của ChiChu (56- end Nhiều đại lý bán xe nhanh chóng mang sản phẩm mới về để chào bán chỉ sau vài tháng ra mắt ở nước ngoài. TP.HCM. Honda Việt Nam cũng đang phân phối Wave Alpha với thiết kế giống với Wave 110i nhập khẩu Thái Lan. Giá bán của Wave 110i chỉ bằng khoảng nửa giá Dax ST125, tuy Chuột rút khi mang thai tháng đầu Mang thai là một sứ mệnh thiêng liêng của người phụ nữ. Cảm nhận em bé lớn dần lên trong cơ thể từng ngày với bao mong mỏi. Chuột rút khi mang thai tháng đầu Mang thai là một sứ mệnh thiêng liêng của người phụ nữ. một số chị em Mang Thai Với Cha Của Vai Ác - (Chương 36) - Tác giả Điềm Tức Chính Nghĩa Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Xuyên thư , Làm ruộng , Nữ phụ , Pháo hôiNhóm dịch: Yêu Điền VănVăn ánHứa Hàm trước nay không nghĩ tới, bản thân từ trong một giấc ngủ tỉnh dậy, từ một thiếu nữ xinh đẹp biến thành một thai phụ đợi sinh.Còn là nhân vật trong quyển sách cô mới ah5xvd. Chương 1 Trở thành thai phụ Edit + Beta Minh An “A, đứa nhỏ này, con ngoan ngoãn một chút!” Sáng sớm, Hứa Hàm còn đang nằm ngủ đã bị bạn nhỏ trong bụng phá, đau đến tỉnh cả ngủ. Cô híp mắt xoa bụng, dỗ dành thằng nhóc đang duỗi chân đá trong cái bụng to to phồng phồng của mình. Thời thiếu nữ cô còn chưa yêu đương lần nào, sau một giấc ngủ dậy lại phát hiện mình là một thai phụ sắp lâm bồn. Hứa Hàm đau khổ chết mất! Chẳng qua là cô rảnh rỗi quá nên đi đọc tiểu thuyết, sau đó bị vai ác bên trong làm cho sợ hãi, liền đi bình luận một chút nói vai ác quá mất tính người mà thôi. Bây giờ, cô không chỉ xuyên vào trong quyển sách ấy trở thành thai phụ, mà theo kí ức của nguyên chủ, cô còn chính là bà mẹ “tuyệt vời” của vai ác độc ác trong quyển tiểu thuyết kia! Mà đứa nhỏ sắp ra đời trong bụng cô… Ha hả ha hả, cô nhất định phải nói câu con mẹ nó! Hứa Hàm đỡ bụng rời giường, chịu đựng cái eo mỏi lưng đau, đi toilet rửa mặt. Trong gương hiện ra một gương mặt vô cùng đẹp. Rõ ràng là một thai phụ, nhưng ngoài cái bụng phồng lên thì bộ phận khác không thay đổi chút nào, dáng người vẫn lả lướt, những chỗ cần đầy đặn vẫn đầy đặn như cũ. Nguyên chủ của cơ thể này là Kiều Vãn Tình, là một cô gái vô cùng xinh đẹp. Trong quyển tiểu thuyết, nguyên chủ có khuôn mặt đẹp như vậy nhưng lại bị tiền bạc, danh lợi làm mờ mắt, một lòng muốn bám vào người giàu có, muốn được gả vào gia đình giàu có, gia nhập vào giới thượng lưu. Tiếc là xuất thân nguyên chủ không được xem như là tốt, có thể coi là nghèo khó, quan hệ cũng không quá rộng. Vì thế nguyên chủ chỉ gặp được những người đàn ông bình thường, chẳng ai có thể lọt vào mắt xanh của cô ấy cả. Cho đến khi ba của vai ác xuất hiện. Ba của vai ác tên là Cố Yến Khanh. Anh là người thừa kế duy nhất của Cố gia, du học về nước xong lại tự xây dựng sự nghiệp của bản thân, là một người tài giỏi, lại thêm Cố gia hùng hậu đằng sau giúp đỡ, trở thành một đại gia danh xứng với thực. Đương nhiên, mục đích tác giả xây dựng ba của vai ác hoàn hảo đến vậy là vì phục vụ nam chủ. Nam chủ là cháu của Cố Yến Khanh, mà Cố Yến Khanh cả đời không cưới, dưới gối không con, liền đem nam chủ – người cháu thông minh xuất sắc nhất trở thành người thừa kế mà bồi dưỡng, sau đó lại cùng con của mình, cũng chính là vai ác, đối đầu với nhau. Kiều Vãn Tình lại may mắn gặp được một người vừa có tài, vừa có tiền như Cố Yến Khanh. Để có thể có được danh lợi, cô ấy chọn phương pháp cũ mà lại máu chó nhất Hạ thuốc lên giường, ngủ với Cố Yến Khanh, muốn anh chịu trách nhiệm với mình. Tiếc thay, Cố Yến Khanh lại không phải người đàn ông truyền thống, ngủ xong là sẽ chịu trách nhiệm với cô, nên sau khi bị hạ thuốc, anh tức giận không thôi, trực tiếp ném một tấm chi phiếu để nguyên chủ cút đi. Kiều Vãn Tình vừa oán hận vừa không cam lòng, sau khi biết mình mang thai thì cô ấy liền sinh đứa nhỏ ra, định mang con tới cửa ép Cố Yến Khanh cưới mình. Nếu không ép hôn được thì cô ấy nghĩ con mình là con ruột của Cố Yến Khanh, kiểu gì cũng được phân cho một chút tài sản. Một chút tài sản của Cố gia cũng đủ cho cô ấy sống no đủ cả đời. Xem xong kí ức của nguyên chủ, Hứa Hàm dở khóc dở cười với chỗ suy nghĩ này của cô ấy – một nữ phụ chẳng có đầu óc. Chưa nói đến ý tưởng vớ vẩn đem Cố Yến Khanh ngủ là có thể gả vào hào môn khiến người ta không biết nên khóc hay cười, kể cả cô có thật sự đem con ruột của Cố Yến Khanh tới cửa ép hôn, với năng lực của Cố Yến Khanh cũng có thể đoạt con của cô ấy, làm cô ấy cút đi, cô ấy cũng chẳng có cách nào cản anh lại. Vì thế nguyên chủ thật quá không có đầu óc mới cảm thấy chính mình có thể mẹ sướng nhờ con! Khó trách cô ấy sống không quá ba tập! Thật phí một gương mặt đẹp như vậy! Hứa Hàm vuốt gương mặt đẹp đẽ kia mà khẽ thở dài trong lòng. Trong sách cũng không miêu tả kĩ nhân vật Kiều Vãn Tình này lắm, chỉ biết là Cố Yến Khanh đi công tác ở bên ngoài một thời gian, chưa biết ngày về, mà Kiều Vãn Tình lại không có bất kì phương thức liên hệ nào của anh, chỉ có thể ở nhà ôm cây đợi thỏ. Nhưng vì tác giả sắp xếp, Kiều Vãn Tình luôn không có cơ hội liên hệ với Cố Yến Khanh. Mang thai đứa nhỏ mệt, nuôi nấng đứa nhỏ cũng không thoải mái, kinh tế ngày càng khó khăn khiến tư tưởng của nguyên chủ dần dần trở nên cực đoan và điên cuồng, đối xử với con vô cùng không tốt, luôn đánh chửi, mỗi ngày còn liên tục nói với con mình rằng ba cậu tài giỏi như thế nào, xuất thân của cậu nhóc cao quý ra sao, luôn nói với con mình cậu là người thừa kế thật sự của Cố gia. Mà chính bản thân nguyên chủ nuôi nấng con của Cố Yến Khanh càng ngày càng cảm thấy không có hy vọng, bắt đầu đắm mình trong trụy lạc. Cô ấy lại dựa vào gương mặt trời ban của mình câu dẫn những người đàn ông trung niên có tiền, rồi làm tiểu tam, tình nhân của những người đó. Có thể nói Kiều Vãn Tình diễn vô cùng tròn vai, đem nhân vật của mình thành một nữ phụ “tuyệt vời”. Cũng chính vì vậy mà sau khi lớn lên, con của cô ấy lại trở nên vô cùng độc ác và biến thái. Càng đáng sợ hơn là con cô ấy chính là người đích thân nhổ đi ống dưỡng khí của nguyên chủ, làm nguyên chủ tử vong. Nghĩ đến số phận của Kiều Vãn Tình về sau, trong lòng Hứa Hàm cạn lời. Cô chỉ nghĩ lại quyển sách mà thôi, thật là đậu má. ….. Rửa mặt xong, Hứa Hàm ra khỏi phòng, người trong phòng khách nghe tiếng động liền cuống quýt đem đồ vật trên tay giấu đi. “Hôm nay cháu dậy sớm thế?” Bà nội Kiều lấy lòng, nhìn cô cười cười. Hứa Hàm xem vẻ mặt sợ hãi của bà mà đau đầu. Vị này là bà của Kiều Vãn Tình, 60 tuổi, nhút nhát, rất hay bị bắt nạt. Ba mẹ Kiều Vãn Tình cùng mất, chỉ còn mỗi bà là người thân, nguyên chủ sinh con nhưng không có ai chăm sóc nên đưa bà từ nông thôn lên. Đối với việc Kiều Vãn Tình chưa kết hôn đã có thai một câu bà nội Kiều cũng chẳng dám nói, còn ở chỗ này chịu thương chịu khó hầu hạ cô ấy lại phải ứng phó tính cách vui buồn thất thường của nguyên chủ. Ngày thường bà nội Kiều muốn cùng nguyên chủ nói chuyện, Kiều Vãn Tình đều trợn trắng mắt chẳng để ý đến bà. Nhưng một công dân tốt đẹp như Hứa Hàm lại chẳng thể đối xử như vậy với một người lớn tuổi. “Đúng vậy, nó đạp hăng quá, cháu không ngủ được nên dậy.” Hứa Hàm đến bên cạnh bà, ngồi xuống, chỉ chỉ bụng mình nói. Bà nội Kiều thấy cô nói chuyện nhẹ nhàng như vậy ngẩn ra một chút, sau đó vội nói “Vậy cháu ngồi một lát, bà đem bữa sáng tới.” Hứa Hàm không muốn thoát vai đến quá nên nhàn nhạt gật đầu, không nói chuyện. Chờ bà nội Kiều đi vào phòng bếp, Hứa Hàm thấy đồ vật lúc nãy bà giấu ở trên sô pha lộ ra, cô tò mò đi qua cầm tới xem, là một đỉnh mũ nhỏ, màu lam nhạt, còn chưa làm xong. Có thể thấy được chiếc mũ được đan rất có tâm, vô cùng đẹp, tinh xảo, hoàn toàn có thể so sánh với những cái trên thị trường do máy móc dệt ra. Có lẽ cái này được chuẩn bị cho đứa nhỏ trong bụng cô. Vì sao bà lại cuống quýt giấu đi ư, chủ yếu là do Kiều Vãn Tình luôn không muốn thừa nhận xuất thân của mình, luôn muốn được chen vào vòng của các nhân vậy nổi tiếng mà thường xuyên dùng hàng hiệu, các nhãn hiệu mà các phu nhân hay dùng. Vì thế đương nhiên là nguyên chủ không cho phép bà nội Kiều cho con của cô ấy – con trai của con trai cả nhà họ Cố dùng đồ vật như vậy. Cô ấy thậm chí còn coi bà nội Kiều là bảo mẫu trong nhà, coi bà như một kẻ hầu phục vụ cho cuộc sống của mình mà thoải mái hưởng thụ. Đều là phụ nữ, có cùng xuất thân như nhau, Hứa Hàm lắc đầu, không hiểu vì sao Kiều Vãn Tình lại có suy nghĩ như vậy. Bà nội Kiều bưng bữa sáng của cô ra, thấy cô đang xem cái mũ thì hoảng hốt, nói “Cái đó, bà… bà rảnh quá nên làm cho dì Lý ở nhà bên.” “Dạ,” Hứa Hàm buông mũ xuống xuống, nói, “Cháu thấy nó khá đẹp, nên cũng muốn mang cho đứa nhỏ trong bụng dùng, khi nào bà rảnh cũng làm cho nó một cái mũ như vậy được không ạ?” Bà nội Kiều nghe vậy thì không biết nên làm thế nào, bèn đem bữa sáng buông xuống, chà chà tay, cẩn thận hỏi “Cháu sẽ không chê sao?” “Không ạ.” Hứa Hàm nhìn vẻ mặt được yêu thương mà sợ hãi của bà thì bất đắc dĩ đau đớn, nghĩ nghĩ rồi nói “Trước kia là cháu không đúng, quá ham tiền bạc, đợt này cháu suy nghĩ một chút, vinh hoa phú quý là thứ không thể cưỡng cầu được, cuộc sống hạnh phúc mới là quan trọng nhất, nên cháu sẽ chậm rãi thay đổi chính mình.” “Không, không cần thay đổi, cháu như bây giờ khá tốt, khá tốt.” Bà nội Kiều cuống quýt nói. Hứa Hàm “……” Rốt cuộc là nguyên chủ của thân thể này đã để lại cho bà bóng ma tâm lý to đến nhường nào?!? …… Bởi vì gần đến ngày dự sinh nên Hứa Hàm phải đến bệnh viện kiểm tra thường xuyên. Đáng ra hai ngày trước cô phải đi, nhưng khi đó Hứa Hàm vừa trọng sinh, chưa thể tin việc mình mang thai, vì thế cô không muốn đi khám thai chút nào. Nhưng đứa nhỏ này đã sắp sinh, không thể phá thai, Hứa Hàm thấy không thể trốn được mới đỡ bụng đi kiểm tra. Cô không thể giúp bà nội Kiều được gì nên đành tự mình đi bệnh viện. Cũng may không phải thai phụ nào cũng có chồng đi cùng, nên cô đi một mình trông cũng không quá khác biệt. Bởi hôm nay cũng không phải cuối tuần, Kiều Vãn Tình chọn bệnh viện tư để khám cho “xứng” với thân phận của con cô ấy nên bệnh viện cũng không có quá nhiều người, nên Hứa Hàm kiểm tra vô cùng xuôn xẻ. “Kiều tiểu thư, con của cô thật khỏe mạnh, thật nhanh là có thể nghênh đón bạn nhỏ đáng yêu rồi.” Bác sĩ xem xong kết quả kiểm tra mà cười tủm tỉm nói với Hứa Hàm. “Dạ, vậy có phải tôi nên tới bệnh viện ở?” Tay mơ Hứa Hàm không có kinh nghiệm hỏi. Cô lo lắng thời điểm mình ở nhà đứa nhỏ đột nhiên ra đời, hoặc là ở trên xe thậm chí là ở trên đường đã sinh, tại trên tin tức cũng có những ví dụ như vậy rồi. “Không vội, chờ bụng bắt đầu đau thì có thể đến,” Bác sĩ thấy vẻ mặt lo lắng của cô thì an ủi, nói, “Kiều tiểu thư đừng nôn nóng, tránh ảnh hưởng đến thai nhi.” Hứa Hàm đứng dậy “Cảm ơn bác sĩ, tôi đi trước.” “Được, Kiều tiểu thư đi thong thả.” Tạm biệt bác sĩ, Hứa Hàm xách túi xách, chậm rãi bước ra khỏi bệnh viện. Đây là lần đầu tiên sau khi Hứa Hàm trọng sinh xuyên vào Kiều Vãn Tình ra khỏi nhà tới nơi công cộng. Vì quyển sách tham khảo thế giới thực để viết hiện đại hư cấu văn nên cảnh tượng sinh hoạt nơi này cũng không khác hiện thực, hiện thực có thì nơi này cũng có. Dường như cô đang sống ở thế giới của chính mình, chẳng qua là thay đổi thân phận của mình thôi. “Nhường một chút, làm phiền nhường một chút.” Hứa Hàm vừa đi đến cửa bệnh viện thì có một người đàn ông ôm một người vô cùng lo lắng vọt vào, nhìn dáng vẻ vô cùng gấp gáp. Thân thể Hứa Hàm không tiện, theo bản năng bảo vệ bụng nhường đường cho anh ta, lại không cẩn thận làm rơi cái túi trong tay xuống đất. “Xin lỗi, xin lỗi,” người kia thấy thai phụ, vội dừng chân lại, “Tôi có đụng vào cô không?” “Không có việc gì, anh mau đi đi.” Hứa Hàm nhìn người trong ngực anh ta thoi thóp thở, nói. “Cảm ơn!” Người đàn ông kia ôm người vội vàng đi rồi, Hứa Hàm định khom lưng nhặt túi dưới đất lên, lại có người nhanh hơn, giúp cô nhặt nó. “Đây.” Người đưa cho cô là một người đàn ông mặc vest đi giày da, vừa nhìn là biết là một người có học. Hứa Hàm nhận lấy “Cảm ơn.” Người đàn ông nhìn mặt Hứa Hàm, hơi nghi ngờ một chút, sau đó lại lễ phép cười nói “Chuyện nhỏ không có gì.” Kiều Vãn Tình quá xinh đẹp, phái nam nhìn cô ấy đều sẽ bị bất ngờ một phen, Hứa Hàm cũng không lạ nên khẽ gật đầu với anh ta rồi rời đi. Người đàn ông kia lại hơi nhíu mi, nhìn bóng dáng cô tập tễnh rời đi mấy giây, đến khi cô biến mất ở chỗ rẽ mới xoay người tiến vào bệnh viện. Mục lục 🐾 Chương 2 Tên truyện Mang thai với cha của vai ácTên Hán Việt Hoài thượng phản phái tha đa đích hài tửTác giả Điềm Tức Chính NghĩaSố chương 111 chính văn + 5 phiên ngoạiThể loại Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Làm ruộng, Nữ phụ, Pháo hôiEditor Minh AnVăn ánHứa Hàm trước nay chưa từng nghĩ rằng sau một giấc ngủ mình sẽ từ một thiếu nữ trở thành một thai vừa xem xong một cuốn sách, vừa chửi thầm vai ác biến thái đến mức quá vô nhân tính. Mà người làm cô mang thai, chính là cha vai ác trong sách, vậy đứa con trong bụng cô, chẳng phải là…Ha hả ha hả!Vì để con trai vai ác không lầm đường lạc lối, Hứa Hàm đành mang theo con về quê làm nên cuốn sách này lại tên là 《 Mang theo vai ác đi làm ruộng 》CP Hứa Hàm x Cố Yến Khanh Hứa Hàm cho rằng quá trình sinh con sẽ rất thống khổ, đau đớn, kết quả lại nhẹ nhàng hơn so với tưởng tượng của cô. Tuy rằng rất đau, nhưng vào phòng sinh một giờ thì bạn nhỏ vai ác oe oe cất tiếng khóc chào tử bình Hàm nhìn hộ sĩ ôm đứa nhỏ nhăn nhúm dúm dó lộn xộn mà nghĩ đây là vai ác vô cùng biến thái. Nhưng nó cũng tr ần truồng như người thường, ra đời cũng không gặp quạ đen che lấp mặt trời hay dị tượng gì xảy là có chút Hàm không sửa tên của con mình, không đổi họ mà đặt là Cố Tư Kiều – tên của vai ác trong quyển sách, hàm nghĩa không cần nói cũng tên này khiến người ta nhớ đến nó là vai ác, nhưng thật sự nó vẫn còn là một đứa bé nên Hứa Hàm đặt nhũ danh cho nó là Khẩu con đau chỉ là nhất thời, sau đó quá trình thống khổ nhất là ở cữ, đã rườm rà lại mệt lại còn nhàm nữa bà nội Kiều nói muốn đem thân thể cô chăm sóc thật tốt, ở cữ cứ phải ở 40 ngày…Hứa Hàm dứt khoát ở lại nơi này hơn một tháng, suy nghĩ cẩn thận tương lai của chính Yến Khanh quăng cho Kiều Vãn Tình một tờ chi phiếu 20 vạn đã bị Kiều Vãn Tình tiêu sài gần hết, chỉ còn thừa năm vạn là tiền sữa bột, không thể động Vãn Tình không còn tiền tiết kiệm nào khác, nên cô bắt buộc phải đi làm mới có thể nuôi sống con cùng bà nội trước kia mới tốt nghiệp đại học, muốn tìm việc làm thì nhất thiết phải thi lên thạc sĩ, bây giờ mà đi ra ngoài tìm việc làm có lẽ cũng gặp khó ra cô có thể làm nhiều việc, nhưng đều không giỏi, chỉ có thể đợi về sau xem có việc gì phù hợp không thì tã lót của đứa nhỏ, Hứa Hàm thở dài nói “Làm sao bây giờ, hay là mẹ đem con đưa cho ba con nhỉ?”Cô không có điều kiện kinh tế để nuôi nấng Khẩu Khẩu, hơn nữa tương lai còn con đường rất dài phải đi, mang theo đứa nhỏ không dễ gả chồng, vì vậy lựa chọn tốt nhất chính là mang Khẩu Khẩu đưa cho Cố Yến dựa theo quyển sách, Cố Yến Khanh lúc này hẳn không ở chỗ này, mà cô cũng không có cách để liên hệ với Cố Yến nữa, so với dáng vẻ xấu hoắc lúc vừa mới sinh, Khẩu Khẩu đã trở nên trắng trẻo mập mạp thập phần đáng yêu, làm người ta vui lẽ do lòng mẹ của phái nữ nên mặc dù biết tương lai nó trưởng thành sẽ trở thành vai ác vô cùng biến thái, Hứa Hàm vẫn không thể khống chế được nội tâm lan tràn tình thương của mẹ. Nó thật sự quá đáng yêu, tặng cho Cố Yến Khanh, cô luyến Khẩu vừa mới ăn no, lúc này mở to mắt nhỏ tròn xoe nhìn về phía trước, nắm tay nhỏ gắt gao, cũng không biết suy nghĩ về điều gì.“Con nói xem con là một vai ác, đáng yêu như thế này để làm gì!”Hứa Hàm không nhịn được mà vươn tay chọc chọc trên khuôn mặt nhỏ của nó, đứa nhỏ chậm rãi đem đôi mắt chuyển hướng nhìn cô, tiếp tục mặt vô biểu tình mà nhìn chằm đáng yêu! Hứa Hàm nhịn không được mà cúi đầu hôn một cái trên mặt nó.“Tình Tình,” đúng lúc này, bà nội Kiều đi vào, ngữ khí có điểm do dự, nói, “Điện thoại của con có thể cho bà mượn để nói vài câu?”Trải qua gần một tháng ở chung, xét thấy thái độ của Hứa Hàm “chuyển biến” tốt đẹp, bà nội Kiều cuối cùng cũng không sợ cô, nhưng vẫn quen tính mà ở trước mặt cô bày ra tư thái của kẻ nhà không có máy bàn, bà nội Kiều cũng không có điện thoại, nên bà muốn gọi điện thì cần tìm Hứa Hàm để mượn điện thoại.“Đương nhiên có thể,” Hứa Hàm mở khóa điện thoại rồi tri kỷ mở giao diện bấm phần nhập số điện thoại rồi đưa cho bà. “Bà cần cháu bấm số không ạ?”“Cũng được,” bà nội Kiều câu nệ mà nói, “Cái điện thoại này của cháu quá cao cấp, bà cũng sợ dùng hỏng của cháu.”Hứa Hàm cười nói “Làm sao dễ hỏng như vậy được, số như nào bà?”“Cái này.” Bà nội Kiều đưa tờ giấy lại Hứa Hàm một tay ôm con một tay cầm điện thoại, bà nội Kiều liền đem dãy số đặt trước mắt cô, Hứa Hàm nhìn đến ba chữ “Lý Hoa Sen” được viết xiên xiên vẹo vẹo trên trí nhớ của cô thì đây chính là dì Lý ở cách vách, lúc bấm số thuận miệng hỏi “Sao bà lại gọi dì Lý vậy ạ, trong nhà có chuyện gì sao bà?”“Không, không có việc gì, chỉ là trong nhà trồng lúa, hiện tại cũng đến lúc gặt, bà lại không thể quay về, nên muốn nhờ dì Lý cắt đi phơi, đỡ phải lãng phí.”“À.”Hứa Hàm gật gật đầu, bấm số dì Lý rồi đem điện thoại đưa cho bà nội trí nhớ Kiều Vãn Tình, ấn tượng với quê quán không sâu, chỉ nhớ mang máng là một địa phương có non xanh nước biếc, trong nhà có nhiều phòng lớn, có một cái sân to nuôi đủ các loại gà, vịt, ngỗng, vô cùng náo Hàm từng nghi ngờ bản thân chính là người thân của Đào Uyên Minh*, bởi lẽ cô vô cùng yêu thích sinh hoạt điền viên ở nông thôn.*Đào Uyên Minh Ông lánh đời, tìm thú vui ở sách, ở rượu, ở ruộng đồng & làm văn để tiêu khiển, tỏ chí mình Ngũ Liễu tiên sinh. Trở về với thiên nhiên, nhưng ông không không đơn thuần ngâm trăng vịnh gió, mà tâm tình ông bao trùm luôn cảnh thiên nhiên và cảnh thiên nhiên phản ảnh những điều ông ấp ủ trong lòng. Lấy bài nào cũng minh họa được ý ấy. Bởi thế, thơ điền viên của ông rất khác với thơ của những nhà thơ đồng thời hay sau ông, vì họ thường chú trọng màu sắc, âm thanh trong cảnh thiên nhiên… bằng những lời đẹp đẽ, ít có nội dung xã hội. Nguồn WikipediaKiếp trước tuy cuộc sống của cô không giàu có, nhưng vẫn luôn sinh sống trong thành phố. Trước kia cô thích nhất ở Weibo, B trạm xem video các ngôi sao làm các món ăn dân dã. Cô cũng muốn mình có một sân trồng đầy hoa cỏ rau dưa, nuôi một ít gia súc gia cầm, một ngày dậy lao động từ lúc mặt trời mọc, sinh hoạt thanh thản mà nhàn trong trí nhớ của Kiều Vãn Tình thì nơi này chính là địa phương chưa được khai phá, còn nguyên thủy, sông núi đẹp đẽ, hoàn toàn giống với nơi mà cô luôn ao ước muốn tới trong lòng kia.“Nếu không mình về quê làm ruộng đi ạ?” Đột nhiên Hứa Hàm nảy ra ý không biết có thể sửa lại vận mệnh của các nhân vật trong sách không, mà sửa thì có tạo ra hậu quả gì không. Nhưng muốn cô đi làm tiểu tam, tình nhân gì đó, chẳng bằng cô nghịch thiên sửa mệnh một lần, cho dù gặp báo ứng cũng còn nữa, cô luyến tiếc đứa nhỏ đáng yêu kia của mình. Cô không muốn nó trở thành vai ác vô cùng biến thái!Cái ý nghĩ này một khi xuất hiện là không thể bỏ đi. Hứa Hàm nghĩ dù sao cũng khó để cô tìm được một nơi để làm, không bằng trở về một Hàm hưng phấn búng tay một cái, lẩm bẩm “Hoàn toàn có thể!”Vì không muốn làm bà nội Kiều sợ, Hứa Hàm nói mình ở cữ xong cũng chẳng có khả năng lập tức ra ngoài tìm công việc, mà trong thành phố phí sinh hoạt cũng lớn, không bằng về nông thôn một thời gian để giải dù cô nói vì giải sầu, bà nội Kiều nghe xong vẫn là kinh sợ. Bởi vì trước kia Kiều Vãn Tình căn bản không thừa nhận mình được sinh ra ở nơi đó, đối với nơi đó chán ghét đến cực điểm. Đừng nói là trở về, bà nội Kiều đến nhắc cũng không dám nhắc đến trước mặt cô Hàm cũng khẳng định mình không nói đùa, lúc này bà nội Kiều mới tin. Vẻ mặt bà vui sướng, vội vàng đi thu dọn đồ đạc, chờ Hứa Hàm kết thúc ở cữ, hai người cùng nhau trở về.…..“Tôi cũng không biết Kiều tiểu thư đi nơi nào, phòng của cô ấy cũng đã trả đủ tiền thuê, kỳ hạn nửa năm trong hợp đồng cũng chưa tới hạn. Chúng tôi chỉ quan tâm bọn họ có giao tiền thuê nhà đúng hạn hay không thôi..”Chủ nhà béo béo lùn lùn mang vẻ mặt lấy lòng cười cười nói với một người đàn ông cao lớn đẹp trai. Trước mặt người đàn ông có khí thế cường đại, vô cùng uy nghiêm này, chủ nhà giữ thái độ khiêm tốn đến nỗi hận không thể cúi đầu khom Yến Khanh lạnh nhạt nhìn chằm chằm cánh cửa đóng chặt mấy giây, nói “Khi cô ta trở về làm phiền báo cho trợ lí của tôi một tiếng.”Trợ lý Vương Kiêu đứng sau anh đưa danh thiếp cho chủ nhà, chủ nhà vội tiếp nhận, ân cần nói “Sẽ sẽ, khi cô ấy trở về tôi nhất định sẽ thông báo cho anh!”“Phiền ông.”Chủ nhà vội nói “Không phiền, không phiền.”Cố Yến Khanh cũng không gì thêm, xoay người đi ra khỏi nơi Kiều Vãn Tình thuê nhà, ngồi lên xe mình, sau đó nhàn nhạt hỏi Vương Kiêu “Kết quả ở bệnh viện bên kia như thế nào?”Vương Kiêu nói “Vừa mới nhận được kết quả, một tháng trước Kiều tiểu thư xác thật có ở bệnh viện bọn họ sinh hạ một bé trai.”Tay Cố Yến Khanh căng thẳng “Thời gian đối chiếu đúng?”“Đúng vậy.”Mặt Cố Yến Khanh trầm xuống, ngữ khí không tốt đẹp nói “Đi tìm!”Vương Kiêu thấy sắc mặt Cố Yến Khanh âm trầm, không dám chậm trễ “Được, tôi lập tức cho người đi tìm.”Vương Kiêu đi theo Cố Yến Khanh nhiều năm, tuy Cố Yến Khanh là một người có thân phận hiển hách, nhưng được dạy dỗ rất tốt, chưa bao giờ dễ dàng tức giận hay vô duyên vô cớ nói nặng mà đối với việc của vị Kiều tiểu thư kia, rõ ràng Cố Yến Khanh vô cùng tức cô gái kia kia cũng có bản lĩnh, nhiều lần khiêu chiến điểm mấu chốt của Cố Yến Yến Khanh mệt mỏi xoa xoa giữa tâm công tác của anh rời đến tỉnh ngoài, mấy ngày nay có việc trở về thì có một vị phía dưới biết một chút chuyện của anh với Kiều Vãn Tình liền nói cho anh biết lần trước đi bệnh viện thấy một người giống như Kiều tiểu thư vác cái bụng vì vị cấp dưới này cũng chỉ vội vàng liếc qua Kiều Vãn Tình một cái, không dám xác định nên cũng không dám tùy tiện nói với Cố Yến Khanh. Lần này anh trở về mới vô tình nói ra. Cố Yến Khanh lập tức cho người đi tìm hiểu, kết quả Kiều Vãn Tình thật sự lừa gạt anh sinh đứa bé tư của người phụ nữ kia cũng thật dễ đoán, đơn giản là muốn mượn cớ này để lấy anh. Cô ta còn thật sự cho rằng sinh cho anh một đứa con trai là có thể bay lên cành cao làm phượng Yến Khanh lạnh lùng cười trong lòng, anh cố tình không thuận theo ý nguyện của cô ta Hàm mang theo Khẩu Khẩu cùng bà nội Kiều ngồi trong xe trở về tỉnh, xong lại ngồi ô tô chịu xóc nảy hơn hai giờ lên trấn trên, lại thuê xe vận tải trên trấn trên ngồi hơn nửa giờ mới về đến nhà bọn họ ở thôn Đông bọn họ là nhà gạch mái ngói kiểu cũ, thoạt nhìn thật cổ kính. Nhưng mà những người xây nhà lúc đó cũng làm việc rất có tâm nên phòng ở thoạt nhìn không có vẻ quá cũ nát, lại còn mang hương vị của nông Hàm nhìn rất vừa lòng, vô cùng giống với căn phòng trong mơ của có một điều duy nhất cô không hài lòng là do bà nội Kiều lên thành phố hơn ba tháng nên trước nhà mọc đầy cỏ dại, dưới mái hiên đầy mạng nhện, thoạt nhìn thật sự hoang ở trên cửa có một khóa lớn, bà nội Kiều mở khóa, đẩy cửa ra, tình huống bên trong lại tốt hơn rất nhiều so với ngoài cửa, trên nền nhà xi măng, trên tường cũng dùng vôi trắng trát nữa bà nội Kiều dọn dẹp rất sạch sẽ, ngoại trừ có một chút nấm mốc ở mặt trên đồ đạc do không có người ở thời gian nội Kiều vẻ mặt co quắp nói “Nhà chưa được dọn dẹp sạch sẽ, cháu khẳng định sẽ ở không quen. Nếu không cháu mang theo Khẩu Khẩu lên khách sạn trên trấn trên ở?”Hứa Hàm nói “Không cần phiền như vậy, dọn dẹp một chút là được ạ.”Bà nội Kiều nhìn biểu tình nhàn nhạt trên mặt cô, không thấy có biểu tình ghét bỏ quen thuộc liền lặng lẽ thở ra, nhẹ nhàng nói “Vậy cháu mang Khẩu Khẩu đi nghỉ ngơi, bà đi dọn dẹp các phòng trước.”Hứa Hàm lại đặt Khẩu Khẩu ở xe nôi, vén tay áo nói “Cháu tới giúp bà.”Hai người vệ sinh gần nửa ngày, nhà ở thật mau được dọn dẹp sạch sẽ, bà nội Kiều lại dọn dẹp phòng Hứa Hàm, chăn bông thì có sẵn, phơi một lúc là được. Còn vỏ chăn, khăn trải giường thì Hứa Hàm sợ đứa nhỏ không ngủ quen nên có mang Hàm nhìn ngôi nhà rực rỡ hẳn lên, tràn đầy cảm giác thành sau nơi này chính là nhà cô.

mang thai con của vai ác