✨ Sẽ Hỏng Mất Nhẹ Chút
SẼ HỎNG MẤT NHẸ CHÚT. Thể loại: 3Phường, tuy nhiên tính, sinh tử, tiến bộ, sân vườn ngôi trường sinc hoạt, tổng thú, thoải mái, H văn uống.Vào năm 15 tuổi thì Nghiêm Tiểu Tiểu thì ẩn sâu vào bé fan cậu rất nhiều kín với phiền lành óc.Tại sao mẹ lại kêu cha bản thân là "ba", chẳng yêu cầu "ba" nhằm cậu Gọi sao?
Chương 2: Cậu sẽ hỏng mất Anh nhẹ tay một chút, tôi đau." "Vậy gọi ông xã đi, nói lời dễ nghe thì tôi sẽ nhẹ tay, khiến cho em thoải mái." Giọng nói thâm trầm giàu từ tính vang bên tai Kiều Tâm đầy dụ hoặc. Ngữ khí quyến rũ, khiến trong lòng Kiều Tâm có chút dao
Chương 32: Cái gì đến rồi sẽ đến (1) Chương 33: Cái gì đến rồi sẽ đến (2) Chương 34: Cái gì đến rồi sẽ đến (3) Chương 35: Con à, ba con xấu hổ kìa (1) Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút. Sắc , Đam Mỹ 6. Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên
Hạt lưu hương xả vải giúp đánh tan vết bẩn và cho quần áo mùi thơm cực dễ chịu, lưu hương suốt cả ngày! Nghiêm Tiểu Tiểu chống nạn đi lên phía trước, mỗi bước đi đều đau đến nỗi cậu phải cắn răng. Tuy có nạng chống hỗ trợ, nhưng vì chân bị thương quá nặng, hễ đi nhiều một chút là bất ổn.
Quyển 2 - Chương 81. Chương trước Chương tiếp. Buổi tối, trong phòng tân hôn, đã thay áo cưới và tắm rửa xong, Nghiêm Tiểu Tiểu mặc một bộ nội y tình thú màu hồng theo kiểu công chúa cực kỳ tình sắc, lớp lụa mỏng làm cơ thể mềm mại tuyết trắng đẫy đà như ẩn
HƯỚNG DẪN BẢO QUẢNDùng vải ẩm lau nhẹ phần vải ngoài bề mặt của ba lôKhông dùng nước tẩyKhông ngâm trong nướcĐể nơi khô ráo thoáng mát để sản phẩm khô tự nhiênTrong trường hợp có vết bẩn khó lau sạch, dùng vải ướt kết hợp với chất tẩy rửa nhẹ và bàn chải mềmSử dụng các nước bảo vệ bề
Tác giả: Ô Mông Tiểu Yến. Thể loại: 3P, song tính, sinh tử, hiện đại, vườn trường sinh hoạt, tổng thụ, thoải mái, H văn. Paring: Nghiêm Tiểu Tiểu ( thụ ) x Th
Read Chương 8 from the story [ Song Tính Hệ Liệt - 3 ] Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút! by kween_alice_choe (Alice Choe) with 5,598 reads. dammi, songtính, caoh. "Bạn mà
Nghiêm Tiểu Tiểu đơn thuần không phát hiện bạn thân có ý khác, mắt nhìn bàn học có chút chột dạ trả lời. Cậu không phải cố ý gạt An Tư, cậu chỉ không muốn khoe khoang, không muốn người khác biết mình là người thừa kế một tập đoàn!
SIa9pqg. Chương 1 Sáng sớm, bầu trời là một mảnh mờ mờ xám xịt, xem ra trời sẽ mưa rất nhanh, chuyện này đối với người Luân Đôn mà nói đã sớm trở thành thói quen. Thời tiết ở Luân Đôn là thời tiết điển hình ở Anh quốc, vừa đến tháng 8 sẽ mưa rất nhiều, sang tháng 9 khi chính thức bước vào mùa thi thì lại càng mưa nhiều hơn. Có thể thường xuyên nhìn thấy người mặc áo khoác rất dày, còn có người mặc áo lông. Ở bến tàu điện ngầm nổi danh Fulham broadway có một người mặc áo lông, trên đầu đội một chiếc mũ chắn gió, không chỉ vậy cậu còn đeo kính đen và khẩu trang, trên tay cầm một chiếc ô che. Mặc dù thời tiết lạnh, nhưng hạng nặng võ trang như hắn, cũng thật sự là hơi quá khoa trương, tự nhiên sẽ làm người khác chú ý. Nhưng hiện tại đúng giờ đi làm, giờ tới trường, mọi người đều vội vàng cho kịp thời gian, chỉ liếc cậu một cái rồi rời mắt đi, cũng không chú ý tới cậu quá nhiều. Nhìn túi sách hắn đeo trên vai, còn cả quần lộ ra ngoài áo lông, cậu hẳn vẫn là học sinh, đang chuẩn bị đến trường. Nhưng cậu vẫn đứng ở điểm soát vé phía Bắc, không có đi qua soát vé. Thật ra cậu đã đứng ở điểm soát vé phía Bắc nửa giờ, nhưng hình như vẫn không có ý định rời đi, chốc lát đã đến thời gian đến trường, nếu còn không đi sẽ bị muộn. Quả nhiên thấy cậu lấy điện thoại ra nhìn giờ, dường như có chút lo lắng, không thể đợi thêm nữa, nếu thật sự còn không lên tàu, nhất định sẽ bị muộn. Hôm nay là lễ khai giảng trung học, học sinh mới như cậu tuyệt đối không thể đến muộn, nhưng mà… Ánh mắt giấu ở sau cặp kính đen nhìn điểm soát vé phía trước, nhanh chóng hiện ra vẻ e ngại, cậu thật sự rất khẩn trương, cậu thật sự không dám đi qua, bởi vì… Cậu không có mua vé! Điều này có nghĩa là cậu nhất định phải trốn vé, tuy rằng điểm soát vé này cũng không có nhân viên kiểm phiếu, đều là máy móc tự động, nhưng cậu vẫn sợ bị người khác phát hiện. Cậu chưa từng ngồi tàu, cũng chưa từng mua vé, cho nên đây là lần đầu tiên cậu trốn vé… Thời gian có hạn, phải lập tức quyết định là trốn vé hay tiêu tiền mua vé, bởi vì cậu 15 tuổi, có thể mua vé trẻ em. Cậu lấy từ trong cặp ra tờ tiền, nhìn cậu non mịn nhỏ xinh, tay không có gân guốc lỗ chân lông to, chắc rằng cậu không phải người da trắng, mà là người châu Á da vàng. Cậu lấy tiền ra rồi cũng không lập tức đi nơi bán vé để mua vé, cậu vẫn thật do dự, trừng phạt bọn họ cho cậu chính là cậu phải đi tàu điện ngầm trốn vé để đến trường, nếu cậu dám vi phạm mệnh lệnh của họ, bị họ biết được không biết sẽ “Sửa chữa” cậu như thế nào nữa. Nghĩ đến “Sửa chữa”, gương mặt sau khẩu trang liền đỏ ửng, vẫn là nên tuân thủ ước định trốn vé thì tốt hơn. Dù sao cậu vì thế mà “Vũ trang hạng nặng”, miễn cho trốn vé thất bại bị người khác nhìn thấy bộ dáng, nếu vạn nhất bị nhân viên công tác bắt được, liền nói tiếng Nhật giả mạo người Nhật Bản, không cho ai phát hiện cậu là Hoa Kiều, làm người Trung Quốc mất mặt. Hạ quyết tâm, cậu đem tiền cất lại vào túi, dùng sức hít một hơi, hướng tới cửa soát vé đi tới, bắt đầu lần đầu tiên “trốn vé” trong đời… Ba phút sau, cậu thành công ngồi trên tàu, rõ ràng là đã trốn vé thành công. Nhưng lần đầu tiên cậu chạy qua cửa soát vé, cậu vẫn lo lắng đề phòng như cũ, sợ bị người khác phát hiện cậu không mua vé. Lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cậu làm chuyện xấu, tâm tình thấy thật phức tạp, trừ bỏ cảm giác sợ hãi khẩn trương, còn có loại cảm giác kích thích, trong lòng bất an không yên lại có chút hưng phấn. Lần đầu tiên đi xe điện ngầm, cậu tò mò nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện trên tàu đều là người, nam nữ già trẻ đều có, đủ loại kiểu dáng người toàn bộ đứng cùng một chỗ, không gian bé nhỏ trên tàu kín không còn kẽ hở, không chút buồn lỏng, không khí gò bó bí bách làm cho người ta cảm thấy đầu óc choáng váng. Hoàn hảo cậu tìm được chỗ ngồi, không cần phải đứng như những người khác… Hử, đó là… Cậu đột nhiên nhìn thấy một bà lão phải hơn sáu mươi tuổi, tóc bạc đầy đầu, lập tức đứng lên nhường chỗ cho bà. Tuy rằng không muốn phải đứng, nhưng càng không thể làm như không thấy bà lão, kính già yêu trẻ chính là truyền thống tốt đẹp của người Trung Quốc. Đối với lời cảm ơn của bà lão, từ sau khẩu trang truyền đến một giọng nói mềm mại dễ nghe của thiếu niên “Không cần khách sáo.” Tiếng Anh rất chuẩn, xem ra cậu ở Anh quốc đã rất lâu rồi. Cậu xốc lên túi sách dùng sức tiến đến cạnh cửa nơi có nhiều người đứng nhất, nơi đó nhiều người che giấu tốt, có vẻ sẽ không dễ dàng bị người khác phát hiện, hơn nữa vừa đến nơi có thể lập tức rời đi. Tuy rằng thành công lên tàu, nhưng cậu vẫn như cũ sợ bị phát hiện chuyện trốn vé, lại nhìn xung quanh. Kỳ quái, sao không thấy thân ảnh của họ, bọn họ không phải nói là sẽ trên tàu giám thị cậu, làm cậu nhất định phải trốn vé ư? Ánh mắt màu đen sau kính râm hiện lên một tia mê hoặc, đột nhiên mông nóng lên, có một bàn tay sờ lên trên mông cậu, dọa cậu nhảy dựng. Không đợi cậu có phản ứng, lại có một bàn tay từ phía sau đến ngăn chặn phía trước háng cậu… Không thể nào! Lần đầu tiên đi tàu điện ngầm liền gặp sắc lang?! Con ngươi đen nhánh trong chốc lát hiện lên nhiều loại cảm xúc, đầu tiên là kinh hoảng, rồi mới là xấu hổ quẫn bách, cuối cùng là ảo não. Cậu đã từng nghe là tàu điện ngầm thường xuyên có sắc lang lợi dụng những hành khách nữ, nhưng mà bất luận cậu gầy yếu ra sao cũng không giống nữ, sắc lang sao lại… Chẳng lẽ tên sắc lang này là đồng tính luyến ái? Hay là … hẳn là không! Sắc lang làm sao có thể phát hiện bí mật của cậu được, nhưng mà bất luận thế nào, bị sắc lang sờ mó thật sự là không hay ho, phải nhanh thoát khỏi sắc lang này. Cậu vừa định chất vấn sắc lang, làm cho sắc lang mau buông tay, bằng không cậu sẽ kêu lên. Hai bàn tay háo sắc đã bắt đầu lớn mật sờ loạn lên, cách quần vuốt ve bụng dưới cùng mông cậu, đó chính là hai nơi mẫn cảm nhất trên cơ thể cậu… “Ta khuyên cậu ngoan ngoãn đừng có lộn xộn, trừ phi cậu muốn người khác biết chuyện cậu trốn vé.” Âm thanh nam nhân khàn khàn ôn nhu đặc biệt có từ tính, làm cho người trái tim người ta không tự giác nhảy mạnh lên. Cậu xấu hổ ảo não đến cực điểm, dùng sức giãy dụa muốn thoát khỏi hai bàn tay háo sắc giữa háng cùng mông, lại bị một tiếng nói ngăn cản.
Ngày bắt đầu xây choảng 2 chương cho lên tinh thần tí. Chương 2 Cậu cả kinh trong lòng, chuyện cậu trốn vé bị sắc lang này phát hiện?! Nhưng mà không biết có phải cậu nghe nhầm hay không, giọng nói này đặc biệt quen thuộc! “Chuyện cậu không có mua vé tàu điện ngầm, đã bị chúng ta thấy rõ ràng, nếu cậu không muốn bị người khác biết được, liền im lặng đứng yên, làm cho chúng ta thật vui vẻ.” Một giọng nam khác cũng tràn ngập từ tính, âm điệu hơi có chút cao hơn cười nhẹ nói. Thì ra sắc lang không phải một người, mà là hai. Tay ở háng cùng mông cậu cũng là hai người! Nhưng cậu đã biết được cậu là ai, thanh âm quen thuộc này là… Cậu vừa định kêu tên hai sắc lang thì hai bàn tay háo sắc phía dưới thế nhưng lại muốn mò vào trong quần cậu, làm cậu sợ tới mức muốn thét chói tai, may mắn cậu phản ứng nhanh lấy tay cách khẩu trang bịt chặt miệng lại. Tuy có khẩu trang, nhưng khẩu trang chỉ che được mặt cậu, lại không che được giọng nói của cậu. “Xem cậu một thân hàng hiệu, ngay cả túi sách cũng là hàng hiệu, sao mà ngay cả tiền vé có 1 bảng Anh cũng tiếc?” Trong câu nói của nam nhân có mang theo trào phúng, đánh giá áo lông màu trắng hàng hiệu một chiếc cũng trên một vạn bảng Anh cậu mặc trên người, cùng túi sách hàng hiệu cần hơn một ngàn bảng Anh. Cậu vừa định phản bác, bàn tay đặt ở háng cậu đột nhiên kéo khóa khui vào trong quần, chỉ cách quần lót mỏng nắm lấy mệnh căn của cậu. Sau đó bàn tay phía sau cũng không chịu nhịn, ở trên mông vuốt ve hai cái liền từ thắt lưng mò vào… “Các anh đừng làm bậy, đây là tàu, nếu bị người ta nhìn thấy…” Cậu sợ đến mức nhỏ giọng kêu lên, đồng thời lặng lẽ đánh giá bốn phía, lập tức nhẹ nhàng thở ra. May mà thật sự rất vội, mọi người vừa vội đi làm, đi học, cũng không có tâm tư quản chuyện khác, cho nên không phát hiện nơi này có người bị sắc lang giở trò… Nhưng cậu yên tâm quá sớm, bởi vì hai bàn tay trong quần càng ngày càng quá đáng, tay ở trước nắm mệnh căn cậu bắt đầu di động, lớn mật ở dưới mắt mọi người vuốt ve côn thịt cậu. Sau đó tay phía sau thuần thục mò xuống thăm dò, đến vị trí thích hợp liền cách quần lót mỏng dùng sức vói vào giữa mông cậu, tìm kiếm cúc huyệt của cậu… “Lập tức dừng tay, nếu không ta sẽ tức giận!” Cậu sợ hãi gầm nhẹ, muốn ngăn hành vi của họ. Không phải lần đầu tiên bị người khác đụng chạm, bị đùa bỡn trực tiếp như thế, lập tức có cảm giác, hô hấp trở nên dồn dập, cái mũi không tự giác hừ ra tiếng rên rỉ dâm loạn. Thật sự đáng thẹn! “Tức giận? Tốt! Cậu cứ việc tức giận, chúng ta rất muốn biết cậu tức giận sẽ như thế nào!” Tiếng cười cực thấp tà ác giống như bàn tay đang sờ loạn giữa mông, làm cho trái tim cậu đập bang bang kinh hoàng. “Đúng, cậu tức giận nhanh lên, chúng ta thật muốn nhìn bộ dạng tức giận của cậu, nhìn cậu có thể biến thành lão hổ ăn thịt người hay không!” Một thanh âm khác cũng đồng dạng tà ác mê người, rối loạn lòng người cũng cười nhạo nói, hai người rõ ràng không đem uy hiếp của cậu để vào mắt. “Các anh… ngô… ân…” Cậu tức giận muốn mắng người, nhưng hai bàn tay to phía dưới làm cho cậu vừa mở miệng liền phát ra rên rỉ dâm mị, cậu chỉ có thể gắt gao che miệng lại, ở trong lòng mắng hai sắc lang hạ lưu vô sỉ. Nhưng thật đáng giận là hai nam nhân biến cậu thành thật mẫn cảm, rõ ràng hai tay đều cách quần lót sờ cậu, nhưng cậu vẫn như cũ có thể cảm giác được khoái cảm mãnh liệt, thân thể không tự chủ được nổi lên phản ứng… “Không thể nào! Cậu như vậy liền cương, cậu cũng thật không dùng được, nhưng mà tiểu huynh đệ của cậu thật sự là nhỏ, chỉ to hơn cán bút một chút!” Sắc lang đang nắm côn thịt của cậu lập tức phát hiện cậu cương lên, cười dâm đãng trêu chọc nói, cố ý chọc chọc hai âm nang dưới côn thịt. “Nơi này cũng thật nhỏ, còn không bằng hai quả trứng chim. Cậu bao nhiêu tuổi? Thực nhỏ!” “Cậu ta phía trước nhỏ thế nào? Có lông mu không?” Sắc lang tìm được hậu huyệt của cậu tò mò hỏi, đầu ngón tay cách vải dệt mỏng manh sờ mó đùa nghịch hậu huyệt cậu. “Vẫn chưa có! Chỗ cậu thì sao? Có lông mu hay không a?” Đồng đảng lắc đầu hỏi ngược lại. Nghe đối thoại đáng khinh của hai người, nhân vật trong cuộc mắc cỡ đến chết đi được, thật muốn dùng sở trường cầm ô đánh cho họ một chút. Tuy rằng thanh âm của họ đều ép tới rất nhỏ, trừ chính mình cùng họ kề sát một chỗ, những người khác không có khả năng nghe được, nhưng vẫn như cũ làm cậu cảm thấy thẹn không chịu nổi. “Chờ ta kiểm tra chút!” Bàn tay còn cách quần lót lập tức tiến vào trong, trực tiếp đụng chạm tới hậu huyệt tư mật đáng thẹn của cậu, bàn tay cẩn thận vuốt ve từng tấc da thịt, cẩn thận tìm kiếm nơi đó có “Lông mu” hay không! Toàn thân cậu run nhè nhẹ, mông nhẹ nhàng vặn vẹo, ngón tay ấm áp sỗ sàng đụng chạm vào hậu huyệt dâm loạn, làm cho hậu huyệt đã quen bị nam nhân đùa bỡn nhanh chóng dâm đãng lên, trong cổ lập tức có rất nhiều tiếng rên rỉ mất mặt muốn thoát ra… “Tìm được rồi, mặt sau có lông mu nha!” Ngón tay đem xung quanh hậu huyệt còn có hai cánh bướm bên trên đều sờ xong, sắc lang cao hứng nói với đồng bọn. Ánh mắt mặc dù không thấy, nhưng bằng cảm xúc của ngón tay hắn vẫn tìm được mấy sợi lông tơ, có chút thưa thớt. “Có thật ư, một cái mặt sau của nam nhân vậy mà lại có lông mu như nữ nhân, thật sự là dâm đãng! Thật muốn ngay lập tức lột quần cậu ra, nhìn xem “Giang mao” của cậu!” Một sắc lang khác hưng phấn gầm nhẹ nói, bàn tay nắm côn thịt liền tăng tốc, còn dùng đầu ngón tay chọc chọc linh khẩu trên côn thịt. Hai nam nhân không thể nhìn thấy hạ thể của cậu, động tác lại đều vô cùng thuần thục, rõ ràng là đối với thân thể cậu rất quen thuộc, vô cùng hiểu biết thân thể cậu!
"Anh nhớ hình như hồi lần đầu là em đâm vào!" Anh Trai" khẽ nhíu mày nhắc nhở, thằng em ngu ngốc này sao lại tự chửi bản thân mình chứ."Đâu! Em nhớ rõ ràng là anh tiến vào trước!" "Em Trai" lập tức lắc đầu."Đâu có, chính là em phá, lúc đó còn làm cho bé con này chảy rất nhiều máu, em ấy còn đau đến khóc." Việc này anh nhớ rất rõ ràng, lúc ấy quả thực hù chết bọn họ."Đã bảo không phải, rõ ràng là anh đâm em ấy đổ máu, đáng thương khóc lớn, còn đổ thừa cho em." Hắn cũng nhớ rất rõ, muốn vu khống à, không có cửa đâu!"Đủ rồi! Rốt cuộc hai anh có làm không? Không làm thì cút ra ngoài!" Nhân vật chính trong cuộc thảo luận đỏ mặt sắp chết, ảo não khẽ thực sự cũng bị bọn họ chọc tức chết, loại vấn đề này mà bọn họ cũng đem ra cãi trước mặt bàn dân thiên hạ. Bộ tưởng cậu không nghe được chắc!Hai người không biết xấu hổ, không muốn làm người nhưng tôi cần sĩ diện, cần làm người đó!"Được thôi, không cãi nữa! Chính sự quan trọng hơn, bé dâm đãng này muốn tụi mình làm. Một khi chưa làm cưng hài lòng, làm sao tụi anh rời đi được!" "Anh Trai" nói với "Em Trai", dương v*t càng đâm vào sâu trong vách thịt, khiến bên trong càng chảy ra nhiều nước, càng lúc càng làm cái mông nhỏ cảm thấy sung sướng. Bé dâm đãng này lại dám từ chối bọn họ, cần phải dạy dỗ lại đàng hoàng mới được!"Có đạo lý! Em ấy muốn bị đâm, thì tụi mình sẽ đâm chết em ấy!" "Em Trai" cũng khí lực cuồng loạn thọc vào, như thể muốn sáp nát cả bông hoa phía trước, như sẽ sáp đâm chết Tiểu Tiểu như lời hắn đã cái động bị đâm đã đủ cho cậu dục tiên dục tử, nay hai cái động đều bị hai căn dương v*t siêu lớn điên cuồng liều mạng đâm thọc vào, quả thật đã khiến cho cậu phát cuồng. Cậu thích đến khóc lên, hai chân không thể chịu nổi đá loạn trong áo khoác. Quần và quần lót bị tuột nay đã trượt xuống mắt cá chân, mà chiếc túi xách không nặng trên vai cậu cũng nhẹ nhàng lay động theo động tác của thân thể...Hai mặt trước sau đều được lấp tràn đầy, một chút khẽ hở cũng không có khiến cho hai lỗ nhỏ "lệ rơi không dứt". Cả hai nơi đều không ngừng kích động chảy ra dục dịch dâm loạn, dính xuống làm bẩn sàn tàu xe, cũng may không làm các hành khách đang chen chúc kế bên chú ý sáp lần này quá mãnh liệt dã man, có điều lại mang theo cảm giác trướng độn quen thuộc, nhưng thêm vào đó càng là khoái cảm được truyền qua tận xương tuỷ, thân thể càng lúc càng lắc lư, khiến cho cậu vừa đau vừa thích. Bỗng dưng bên trong cậu lại nảy ra một chút sợ hãi thân thể mình sẽ bị đem ra ngoài ánh sáng, cậu liền run rẩy bắt lấy lồng ngực ấm áp phía trước, muốn mượn lồng ngực này mang lại một chút an dưng, vì quá hưng phấn, khẩn trương, hai chân lỡ dùng quá sức, chân trái đá trúng cửa xe làm cậu đau đến nhíu mày, mà đùi phải cách áo khoác lại đá phải người hành khách bên cạnh."Ai đá tôi..." Người đàn ông trung niên da trắng phẫn nộ quay đầu mắng, ngặt nỗi khi nhìn thấy hai anh em cao lớn cường tráng lại mặc áo đen giống mafia, ông ta lập tức sợ đến mức câm miệng rồi quay đầu chạy sỏ đá người nghe được tiếng của người đàn ông da trắng sợ đến mức ngừng thở. Nhưng khi phát hiện người da trắng đó đột nhiên không phát ra tiếng động nào nữa, cậu thở phào nhẹ sự quá mạo hiểm, cứ tưởng lần này sẽ chết vì đá người rồi! "Bé dâm đãng, nhờ em nhẹ chút, đừng đá loạn nữa." "Em Trai" vỗ cái mông nhỏ đang cưỡi hai dương v*t của anh em họ, gậy th*t heo lại cố ý càng làm càng nhanh, càng đâm càng sâu, quy đầu luôn luôn hướng tới hoa tâm tại sâu bên chỉ cần làm như thế này thì thiên hạ trong lòng sẽ ngay lập tức khóc chết đi sống lại, rồi sau đó sẽ tạo ra những biểu cảm muốn phát điên lên nhưng lại rất khả ái, đó chính là vẻ mặt mà hắn yêu nhất!Đã được bọn họ nhiều lần làm chuyện yêu thương này với mình, cậu rất nhanh phát hiện ra ý đồ đen tối của "Em Trai", thật sự tức giận muốn cắn hắn một ngụm. Bộ hắn điên rồi sao, trên tàu điện muốn đâm vào hoa tâm, vậy chẳng khác gì làm bọn họ bại lộ!So với "Em Trai" tà ác phía trước, "Anh Trai" phía sau vẫn tốt hơn một chút. Anh vẫn rất đúng mực, tuy rằng anh vẫn đâm vào rất sâu nhưng không đụng vào cúc tâm ở bên trong. Nếu lỡ bị người khác phát hiện chuyện mà bọn họ đang làm bây giờ thì phiền phức nhất định sẽ không nhỏ, tốt hơn là nên khống chế một chút! Cây xúc xích của "Em Trai" đâm đến một vị trí không thể không sâu hơn được nữa ở bên trong. Khi sắp đụng đến vị trí của hoa tâm, đột nhiên lại có một tiếng la chói tai từ phía sau, so với "song long vào động" vừa rồi còn khoa trương hơn."Tiền của tôi không thấy, có kẻ móc túi!" Một phụ nữ chẳng rõ tuổi tác hét lớn."Trên tàu có trộm, mọi người mau tìm!""Cái gì?! Có người bị móc túi, mau gọi nhân viên công tác lại đây!"Các hành khách lập tức kêu lên, trong lúc nhất thời khắp toa tàu đều hoảng loạn, nhân viên công tác ở phía trước ngay lập tức chạy đến."Mọi người mau nhìn xem, hai người kia có vẻ kỳ quái, có thể chúng là kẻ trộm!" Nhân viên đứng tại cửa nghi ngờ nhìn hai anh em đang cuồng làm tình."Bọn họ ăn mặc thật kỳ quái, nhất định không phải là người tốt." Tầm mắt mọi người không hẹn mà cùng nhau nhìn về phía hai anh em."Tôi nhớ lúc bọn họ lên tàu còn có một cậu thiếu niên nữa, sao bây giờ lại không thấy thiếu niên kia? Ví tiền chắc chắn đã bị thiếu niên kia trộm, mọi người hãy tìm thiếu niên đang mất tích kia đi! Hai người cao to cũng bắt lại, nhất định là đồng bọn của cậu thiếu niên đó!" Người đàn ông trung niên mới nãy bị đá cũng kêu la nói, mượn cơ hội báo chiến 3P mới tiến hành được một nửa, bọn họ lại đang trong cơn mê thích tiêu hồn, nào ngờ lại bị vu khống là cắp đợi bọn họ phản ứng, đã thấy nhân viên công tác đi tiến phía bọn họ."Phiền hai anh đi theo chúng tôi đến phòng nghỉ phía trước. Chúng tôi nghi ngờ hai anh có hành vi ăn cắp trên tàu. Còn cậu thiếu niên đồng bọn của hai hai đang ở nơi nào, hãy kêu cậu ta ra đây, không thì chúng tôi buộc phải soát người." Thấy hai anh em cực giống với xã hội đen, vài nhân viên công cực kỳ không khách ra nhân viên công tác đã cho rằng họ chính là kẻ ăn cắp. Không thể không nhìn quanh toa xe, thật sự chỉ có hai anh em bọn họ ăn mặc kỳ quái nhất, vừa nhìn thấy là biết không phải người tốt, mà cậu thiếu niên kia lại không hiểu sao "mất tích". Hiềm nghi càng lớn hơn nữa, thú thật nếu không nghi ngờ bọn họ thì ở đây chẳng còn người đáng nghi nào nữa."Đại Hổ, làm sao bây giờ?" Tên dê xồm em vẫn cắm phía trước không rút ra dùng tiếng Trung hỏi anh trai mình. Hôm nay thật là con mẹ nó không may!"Còn có thể làm gì nữa! Đương nhiên là chạy!" Tên dê xồm anh cũng không rút khỏi phía sau, dùng Tiếng Trung trả họ không có trộm bóp tiền nhưng cả ba người không ai là có mua vé, nhưng đây chỉ là vấn đề nhỏ. Mấu chốt là nếu đi phòng nghỉ soát người nhất định sẽ làm lộ cậu thanh niên "mất tích" đang cưỡi trên dương v*t bọn họ, bí mật cơ thể của Tiểu Tiểu cũng sẽ bị lúc đó bọn họ thực sự sẽ nổi tiếng, nhất định toàn bộ mọi người trên nước Anh sẽ biết đến bọn họ."OK! Tiểu Tiểu, ngồi yên, bám vào tụi anh cho chặt!" Tên dê xồm em nói với thiếu niên đang hoang mang lo sợ trong áo gió, nói xong lập tức chuẩn bị tư viên công tác không hiểu tiếng Trung hoài nghi nhìn bọn họ, nghĩ rằng bọn họ không muốn phối hợp, bèn bắt họ đến phòng nghỉ để soát người. Đúng lúc này tàu dừng lại, cửa tàu tự động mở ra..."Chạy!" Hai anh em yêu râu xanh chuẩn bị tẩu thoát đồng thời kêu lên, mang tình nhân của bọn họ đang cưỡi trên côn th*t lao ra khỏi cửa tự động, toàn tốc đào cách rồi, nhiều người như thế, bọn họ không thể, cũng không có thời gian đợi người yêu xuống khỏi dương v*t và mặc quần áo tác tẩu thoát nhanh này đã ảnh hưởng đến hai cây xúc xích đang đút sâu trong tận lỗ nhỏ, hai cây dương v*t này đâm thẳng vào chỗ hoa tâm và cúc tâm nơi sâu nhất, khiến thiếu niên tránh ở áo khoác khẩn trương muốn chết, thích đến không thể tự chủ cao giọng kêu dâm..."Tụi ăn cắp chạy rồi, đuổi theo mau!" Nhân viên công tác hét lớn, nhanh chóng đuổi theo, đồng thời thông báo cho các nhân viên công tác khác đến trợ giúp bọn họ."Hình như hai tên ăn trộm đó đang ôm một người, cái tiếng thật kỳ quái, giống như đang..." Các hành khách thấy hai anh em yêu râu xanh đã chạy thế là kinh ngạc kêu lên, bên cạnh còn có vài cậu trai trẻ tuổi hạ lưu huýt chương 7.
sẽ hỏng mất nhẹ chút